Wednesday, December 30, 2009

Wishful New Year 2010 - a plan-list (not a wish-list)

Hôm trước đọc được 1 câu khá hay: "A goal without a plan is just a wish" - St Exupery
So, be your wish and make a plan! Đây là 1 vài dự tính và kế hoạch cho năm tới


Công việc:
- Cố gắng hoàn thành luận văn đúng thời hạn (09-2010), tranh thủ publish ít nhất 1 conference paper, 1 poster (SIGIR) và 1 journal.
- Suy nghĩ và lựa chọn 1 hướng đi cho tương lai. Hiện tại có 3 lựa chọn: làm việc cho tập đoàn lớn, tham gia vào 1 cty start-up để học hỏi thêm, quay về VN để bắt đầu sự nghiệp.

Gia đình:
- Cố gắng dành thời gian và quan tâm tới gia đình nhiều hơn nhất là cô em gái
- Về thăm nhà ít nhất 2 lần trong năm tới và ra Bắc thăm bà

Tình cảm:
- Bắt đầu lại từ đầu, cố gắng tìm được một người bạn gái phù hợp để tính chuyện lâu dài

Bạn bè:
- Sống hết lòng với bạn và nhìn xa hơn trong cuộc sống

Cuối cùng, vẫn biết "hành sự tại nhân, thành sự tại thiên" nhưng hy vọng những kế hoạch trên sẽ hoàn thành tốt.

Saturday, December 26, 2009

Tổng kết năm 2009 - "Nhẫn"

Một năm khó khăn đối mặt với nhiều mất mát và thử thách nhưng học được bài học lớn trong cuộc đời


"Nhẫn một chút gió yên sóng lặng ...
Lùi một bước biển rộng trời cao !"

Wednesday, December 16, 2009

La Bohème - hay những ký ức vụn vặt về Paris


Bài hát gợi nhớ những kỷ niệm đẹp lần đầu tiên đặt chân tới Paris tháng 07 năm 2003. Lúc đó hoàn toàn choáng ngợp trước vẻ đẹp của Paris, tất cả đều đẹp hơn những gì mình tưởng tượng từ khi còn bé. Nhớ nhất hồi bé mẹ mua cho 1 quyển vở tập vẽ bọc bằng bìa của 1 cuốn tạp chí có in hình tháp Eiffeil. Cuốn vở tập vẽ đấy hình như mẹ vẫn còn giữ sau mấy lần chuyển nhà và nâng niu mãi. Những ấn tượng về Paris cứ từ đó lớn dần.

Lần thứ 2 thì mình ở Paris lâu hơn từ tháng 09-2005 đến tháng 04-2006 để theo học Master ở trường Paris 6. Chính vì có thời gian ở lâu mới thấy cái không khí, văn hóa và con người Paris thấm dần vào người. Nhớ những lần đi dạo với bạn ở jardin des plantes, công viên Luxembourg. Những lần nghỉ học đi lang thang dọc bờ sông Seine ra Notre Dame và quartier Latin. Nhớ mỗi lần chạy qua labo của bạn để in cours học, vừa ngóc đầu ra khỏi metro là thấy tháp Eiffeil sừng sững trước mặt. Nhưng nhìn riết thì nó cũng trở nên bình thường nên sau này toàn cắm mặt để đi. Nhớ những lần cuối tuần đi thăm bảo tàng cùng bạn P, trời lạnh 2 đứa đi sát cạnh nhau mà thấy ấm vô cùng. Cả những lần mấy thằng đi nhậu xa, hết tàu, liêu xiêu dựa vào nhau đi về. Nhớ những đêm tuyết rơi, lạnh cóng, mấy thằng chui hết vào 1 phòng để tiết kiệm tiền điện bật lò sưởi, ngêu ngao hát "tomber la neige". Nhớ những giờ tan tầm kẹt cứng ở metro không nhúc nhích nổi, nhiều khi lại đi như chạy để cho kịp chuyến metro đến lớp buổi sáng. Cuộc sống Paris tuy ồn ào, vội vã nhưng có những nét khiến người ta vấn vương khi rời xa ...



Cố gắng dịch lại 1 phần bài hát này. Bài hát kể về cuộc sống những người họa sỹ bô hê miên trên đồi monmartre có cuộc sống nghèo khổ đói khát nhưng vẫn tràn đầy tình yêu và niềm đam mê với cuộc sống. Một bài hát đẹp từ giai điệu đến câu từ

La Bohème - Charles Aznavour

Je vous parle d'un temps
Anh kể cho em nghe về một thời
Que les moins de vingt ans
lúc anh chưa đầy đôi mươi
Ne peuvent pas connaître
chưa hề biết được
Montmartre en ce temps-là
đồi montmartre vào khi đó
Accrochait ses lilas
treo đầy hoa ly
Jusque sous nos fenêtres
dưới ban công cửa sổ
Et si l'humble garni
và trong căn phòng còn thơm mùi gỗ
Qui nous servait de nid
nơi chúng ta chọn làm tổ ấm
Ne payait pas de mine
Chẳng ai để ý
C'est là qu'on s'est connu
chính nơi đây chúng mình quen nhau
Moi qui criait famine
anh hàng ngay kêu gào trong cơn đói
Et toi qui posais nue
còn em khỏa thân trên giường

La bohème, la bohème
Ôi em gái bô-hê-miên
Ça voulait dire on est heureux
chúng ta thật sự hạnh phúc
La bohème, la bohème
Ôi em gái bô-hê-miên
Nous ne mangions qu'un jour sur deux
Dù mình chỉ đủ ăn ngày có ngày không


Dans les cafés voisins
Trong quán cafe bên cạnh
Nous étions quelques-uns
chúng ta là những con người khác
Qui attendions la gloire
chờ đợi những vinh quang
Et bien que miséreux
cho dù đang cùng quẫn
Avec le ventre creux
với cái bụng lép xẹp
Nous ne cessions d'y croire
Không ngăn được niềm tin
Et quand quelque bistro
Ở một quán ăn nào đó
Contre un bon repas chaud
sẽ đổi được một bữa ăn ấm lòng
Nous prenait une toile
bằng một bức tranh của mình
Nous récitions des vers
Mình sẽ cùng nâng ly
Groupés autour du poêle
quây quần quanh lò sưởi
En oubliant l'hiver
để quên đi mùa đông

La bohème, la bohème
Ôi em gái bô-hê-miên
Ça voulait dire tu es jolie
Anh muốn nói rằng em đẹp tuyệt trần
La bohème, la bohème
Ôi em gái bô-hê-miên
Et nous avions tous du génie
chúng ta đã có những giây phút diệu kỳ


Souvent il m'arrivait
Và nó thường đến với anh
Devant mon chevalet
mỗi khi đứng trước giá vẽ
De passer des nuits blanches
Trải qua những đêm thức trắng
Retouchant le dessin
để tút lại bức tranh
De la ligne d'un sein
từng nét trên ngực em
Du galbe d'une hanche
những đường cong trên eo
Et ce n'est qu'au matin
Và chỉ đến sáng hôm sau
Qu'on s'asseyait enfin
mình được ngồi cùng nhau
Devant un café-crème
trước ly cafe kem
Epuisés mais ravis
mệt nhoài nhưng đầy khoái cảm
Fallait-il que l'on s'aime
mình tràn ngập tình yêu
Et qu'on aime la vie
và tình yêu với cuộc sống này

La bohème, la bohème
Ôi em gái bô-hê-miên
Ça voulait dire on a vingt ans
tuổi hai mươi của chúng mình
La bohème, la bohème
Ôi em gái bô-hê-miên
Et nous vivions de l'air du temps
chúng ta hít thở bầu không khí của thời đại


Quand au hasard des jours
Rồi vào một ngày
Je m'en vais faire un tour
anh trở về chốn đó
A mon ancienne adresse
về nơi cũ của mình
Je ne reconnais plus
anh chẳng còn nhận ra
Ni les murs, ni les rues
dù là những bức tường, hay là những con đường
Qui ont vu ma jeunesse
đã chứng giám một thời tuổi trẻ
En haut d'un escalier
Trên những bậc cầu thang
Je cherche l'atelier
anh tìm lại những dấu ấn
Dont plus rien ne subsiste
nhưng chẳng còn gì đọng lại
Dans son nouveau décor
trong những vật dụng mới
Montmartre semble triste
Đồi Monmartre vương buồn
Et les lilas sont morts
và những cánh hoa ly đã héo

La bohème, la bohème
Ôi em gái bô-hê-miên
On était jeunes, on était fous
một thời tuổi trẻ, một thời cuồng điên
La bohème, la bohème
Ôi em gái bô-hê-miên
Ça ne veut plus rien dire du tout
điều đó chẳng còn ý nghĩa gì nữa rồi.

Grenoble 15-12-2009

Tuesday, December 15, 2009

Vài chuyện lặt vặt cuối năm

Có cả chuyện vui, chuyện buồn. Bắt đầu bằng chuyện buồn trước.

Chuyện 1: Cả tuần chờ đợi thì lại nhận được negative response. Chán hết cả người, cảm thấy nản ko còn muốn làm gì nữa. Cuối tuần đi SN bạn thì lại nhận thêm 1 vết sẹo, may mà ko nghiêm trọng. Đúng là năm hạn :(

Chuyện 2: Dạo này có nhiều thời gian rảnh để đọc sách. Bắt đầu lấy lại cái hứng đọc, có thể 1 đêm đọc hết 1 cuốn sách như thường (nhưng hôm sau thì ko dậy nổi keke). Định mua thêm vài cuốn nữa để đọc dịp Noel và năm mới. Nhưng mỗi lần mua sách lại ngại nhất khoản sau này mang về nhà. Đang tính chuyển qua đọc sách trên ebook reader cho tiện nhưng nó lại không có cái thú như cầm sách thật :( Đúng là cái gì cũng có giá của nó, the world is just imperfect!

Chuyện 3: Lâu rồi mới chat với bạn. Sau vài chuyện đào hoa, chơi bời dịp Tết sắp tới thì mình và bạn cá cược. Deadline cược là cuối 2011, thằng nào thua thì mất 300 đồng Mỹ (ban đầu định đặt 5tr đồng Việt nhưng số lớn quá khó nhớ mà lại mất giá nhanh :P ). Tính mình hay quên nên lưu lại đây để sau này nhắc lại còn nhớ ;). Cũng nóng lòng gặp lại bạn lắm rồi.

Sunday, November 15, 2009

Winter sonata

Ngày xưa, chỉ vì yêu một em gái mà bỏ cả 1 tuần nghỉ lễ Christmas ở nhà để xem hết bộ film này. Năm nay thì vẫn chưa có kế hoạch gì hìhì



Ngày đó cách nay cũng đã gần 4-5 năm

Thursday, November 12, 2009

Những chiếc lá cuối cùng

... trước khi đông sang. Tình hình năm nay đông sớm nên trời đã lạnh rồi. Lại bắt đầu ho. Có vẻ mình chịu lạnh kém, yếu không ra được gió :P


Thursday, October 29, 2009

A quiet Vietnamese - Pham Xuan An

Mấy hôm nay đọc nhiều về ông, coi 1 film tài liệu do VN làm. Càng đọc càng khâm phục 1 con người bình dị, thông minh và cực kỳ hài hước. Đáng tiếc là ông ko còn nữa. Những con người như ông thật sự đáng được vinh danh như một anh hùng dân tộc chứ không phải để lãng quên vào quá khứ. Một chút ngậm ngùi cho số phận một con người, một nhân cách lớn của dân tộc. Chia sẻ với ông nỗi xót xa khi phải chứng kiến Sài gòn trước khi thất thủ và TP HCM bây giờ.

Đang chờ cuốn sách này "Perfect Spy: The Incredible Double Life of Pham Xuan An, Time Magazine Reporter and Vietnamese Communist Agent" của Larry Berman.

Update 1: nhận được sách ngày 9/11, đúng ngày bức tường Đông Đức sụp đổ. And this is my Facebook status "I bought a book from Amazon France. It was actually from an American bookseller and it shipped from New Zealand. The guy who gave me the book is an immigrant from Maroc. Amazing!! Is that what we called "the world is flat"??? Oh yeah, I forgot to mention, this book is a story about a Vietnamese person ;)"

Update 2: đọc xong cuốn này ngày 16/12, nhâm nhi đọc cũng hơn 1 tháng. My FB status update: just finished a second book about a Vietnamese hero. Some people called him a "master of spies" but for me he is a "master of life". I admire him because he knew exactly how to deal with different kind of people in different time. He is extremely inteligent, an ideological person and an ardent nationalist. He will be an image for me to look at now and then...

Tuesday, October 27, 2009

Some (very quick) thingking about childhood and youth developement

Tự dưng ngồi nghĩ ra cái này, ghi lại để sau này trải nghiệm và kiểm chứng.

Thời kỳ trẻ con (0-10t): để con cái tự do thoải mái, chơi đùa nghịch ngợm. Bố mẹ chỉ là người đứng sau quan sát và chỉ bảo con cái để chúng tránh được những nguy hiểm và mắc sai lầm. Có thể để trẻ con phạm 1 vài sai lầm nhỏ để chúng thấy được hậu quả và suy nghĩ (conscience) về những hành động của mình. Không quá nặng nề với con trẻ vì sẽ làm chúng tự kỷ và nhút nhát. Cố gắng cho con cái trải nghiệm nhiều nhất có thể và nuôi trong chúng niềm đam mê khám phá và phiêu lưu (adventure)

Thời kỳ thiếu niên (10-16): bắt đầu kèm cặp con cái sát sao hơn. Có thể tự mình dạy thêm văn hoá và kiến thức xã hội bên ngoài nhà trường (nếu ở VN). Quan trọng là phải dạy con cái đạo đức và những quy tắc ứng xử trong cuộc sống. Có thể sử dụng những triết lý cổ Á Đông, Khổng học Nho giáo trong văn hoá TQ và VN để dậy trẻ. Quan trọng nhất là dậy trẻ biết cách sống đúng "nhân lễ nghĩa trí tín". Dậy cho trẻ sống biết quan tâm đến những người xung quang nhưng cũng phải biết tự bảo vệ mình, không để người khác lợi dụng hay làm điều xấu. Dậy trẻ biết tha thứ cho những lỗi lầm nhỏ và biết rút kinh nghiệm từ những thất bại trong cuộc sống. Bắt đầu cho trẻ đi chơi xa và khám phá những vùng đất hoang sơ. Dậy trẻ cách sống tự lập trong một môi trường lạ, biết cách hoà nhập vào những người xung quanh nhưng vẫn giữ được tính cách và lập trường sống của mình. Sống như một cây thông, vươn lên thẳng đứng mà không cúi đầu trước bất cứ điều gì. Đây là giai đoạn quan trọng trong việc phát triển nhân cách của trẻ sau này. Nó như một cây non lớn lên từng ngày và còn dễ uốn nắn.

Thời kỳ thanh niên (16-22): Trẻ đã bắt đầu có những suy nghĩ riêng và cá tính bộc lộ rõ nét. Khuyến khích trẻ chủ động đưa quyết định và trải nghiệm cuộc sống. Bố mẹ chỉ đưa lời khuyên khi cần thiết và bảo vệ trẻ trước những cám dỗ trong cuộc sống. Chuẩn bị trước cho trẻ 1 cuộc sống xa gia đình. Có thể đưa trẻ đến học và sống ở 1 nước khác để bắt đầu cuộc sống tự lập. Khuyến khích trẻ tự xây dựng cuộc sống riêng của mình. Bố mẹ chỉ là người trợ giúp và hỗ trợ trong thời điểm cần thiết. Coi trẻ là 1 người đã trưởng thành và có trách nhiệm riêng với cuộc sống của mình. Vẫn phải nhắc nhở trẻ hướng về gia đình và tình cảm gia đình là chỗ dựa quan trọng nhất trong cuộc sống.

Thời kỳ lập nghiệp ban đầu(22-26): Chàng trai đã có thể tốt nghiệp và bắt đầu với những công việc đầu tiên. Khuyến khích chàng trai làm việc hết mình và làm việc với đam mê chứ ko phải là tiền bạc. Nếu chàng trai đã có người yêu hoặc gia đình riêng thì hướng dẫn cách cân bằng giữa công việc và gia đình. Khuyến khích chàng trai tự lập nghiệp hoặc thử nghiệm các công việc khác nhau để có thêm kinh nghiệm sống. Có thể có những đổ vỡ và thất bại trong giai đoạn này. Bố mẹ nên động viên khuyến khích chàng trai đứng lên sau mỗi thất bại, sống kiên định và không nản chí. Gợi ý cho chàng trai để quyết định lựa chọn 1 hướng đi trong cuộc đời. Đây là 1 việc cưc kỳ quan trọng với cuộc sống của chàng trai sau này. Nói rõ chàng trai biết 1 khi đã lựa chon rồi thì phảo dốc sức làm đến cùng vì cái giá phải trả cho những thay đổi sau này là rất lớn.

Quay trở lại trường học (26-30): sau 1 thời gian làm việc thì đây có lẽ là thời gian tốt nhất để chàng trai tự nhìn lại mình và nâng cao kiến thức để chuẩn bị theo đuổi con đường mình đã chọn. Tuỳ theo sở thích và chuyên ngành chang trai có thể chọn một khoá học Master (hoặc PhD). Kiến thức trong trường học luôn quan trọng nếu biết sử dụng đúng lúc. 2-4 năm là khoảng thời gian vừa đủ để chàng trai chở nên chín chắn hơn và suy nghĩ có chiều sâu hơn. Bằng cấp cũng là 1 yếu tố quan trọng giúp chàng trai tiến thân sau này.

Thời kỳ phát triển & trưởng thành (30-40): Đây là giai đoạn quan trọng trong sự nghiệp của 1 người đàn ông

Thời kỳ thành đạt (40-50): nắm giữ những vị trí quan trọng, sống chín chắn và điềm đạm.

Chuyển giao (50-60): chuyền lại những kiến thức, hiểu biết cho thế hệ kếtiếp

... sẽ viết tiếp

Sunday, September 13, 2009

Anh điếc à? Không, anh không tiếc ...

Không, chính xác là mình chưa điếc. Chỉ mất 40% khả năng nghe thôi, nghĩa là còn 50% bên trái và 10% bên phải. Đấy là những gì mình nghe được khi thằng bác sỹ lạnh lùng tuyên bố sau khi làm test xong. Fuck, đời mình sao lại tối thế này? Thấy mọi thứ như đảo lộn. Mình cũng đã thử nhiều lần để hy vọng đó không phải là sự thật (hoặc để chắc chắn thằng bác sỹ đúng). Bịt tai trái, nghe tai phải, nhưng đúng là không nghe nổi tiếng ghõ bàn khe khẽ bên tai.

Khả năng hồi phục? ít và rất chậm. Nhìn thằng chó bác sỹ mà chỉ muốn đạp cho nó 1 cái. Nghĩa là gì? gần 1/2 thế giới âm thanh đã đi đứt. Không còn rock, không còn live concert, ko được bơi, tránh tiếp xúc với nước, không được lên núi cao. Fuck it, I lost haft of my world!

Nhưng nghĩ lại càng thông cảm với những người khuyết tật bẩm sinh. Ý chí mình ko bằng 1 phần của họ. Fuck, live and let die.

Update:
- Tái khám lần 1 (cuối tháng 9): thằng bác sỹ thông báo màng nhĩ đã khép được khoảng 75%, lúc trước là 50% (từ 7h->9h) nhưng nó vẫn dọa là mày phải thật cẩn thận, tránh nước. Thấy đời sáng ra 1 chút.
- Tái khám lần 2 (cuối tháng 10): thằng bác sỹ khám rất cẩn thận rồi thông báo màng nhĩ đã khép hẳn nhưng vẫn còn rất mong manh. Vẫn phải giũ gìn cẩn thận vì nếu bị tác động mạnh thì vẫn có thể bị rách. Ơn trời! Tái khám sau 6 tháng nữa.

Năm hạn ?!

Năm nay có vẻ là năm không tốt với mình. Từ đầu năm đến giờ gặp khá nhiều mất mát và chuyện buồn. Ghi lại một chút, sau này nếu có nhìn lại quãng thời gian này cũng biết trân trọng những gì mình đang có.

Grenoble @09/2009

Thursday, July 09, 2009

Việt Nam, Trung Quốc và bauxit

Dịch từ báo le monde ra ngày 3 tháng 7 năm 2009

Quan điểm của cá nhân mình là làm gì thì làm cũng phải đặt lợi ích đất nước lên hàng đầu, không thì sau này lich sử nó ghi lại là "bán nước cầu vinh" thôi. Cứ lấy gương của Putin và Gorbachev ra mà soi. Mình không thích và cũng không hy vọng dân chủ mang từ ngoài vào, như thế chẳng khác nào cõng rắn cõng gà nhà. Mình chỉ hy vọng vào sự chuyển biến nội bộ trong đất nước khi mà dân trí được nâng cao dần. Người dân thực sự ý thức được vai trò và quyền của họ trong xã hội, sống tôn trọng pháp luật. Điều gì đến thì cũng đến.

Le Vietnam, la Chine et la bauxite
http://blog.mondediplo.net/2009-07-03-Le-Vietnam-la-Chine-et-la-bauxite

Bauxit ư? Người Việt Nam dường như đã chấp nhận nó. Chủ đề này đã được nhắc đến nhiều lần trong kỳ họp quốc hội tháng 6 vừa rồi. « Chấm dứt khai thác bauxit ! » « Trả lại màu xanh cho rừng Tây Nguyên », đó là những khẩu hiệu mà người ta có thể đọc được trong một cuộc biểu tình đòi đất của một nhóm người catholic ngày 16 tháng 6 ở Hà Nội (chú này hơi đểu, chuyện nọ xọ chuyện kia). Ngay cả đại tướng Võ Nguyên Giáp, người anh hùng dân tộc trong cuộc chiến Đông Dương, cũng đã gửi 2 bức thư đến chính quyền để bày tỏ quan ngại của mình. Bức thư đầu tiên (http://bauxitevietnam.info/tulieu/090114_thudaituongVNG1.htm) gửi thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng trong một lần ông Dũng đến thăm tướng Giáp (cũng vừa mừng thọ 98 tuổi của mình) nhân dịp kỷ niệm 35 năm ngày chiến thắng Điện Biên Phủ ngày 7 tháng 5.

Việc này có nghĩa là gì ? Việt Nam hiện có nguồn dự trữ mỏ bauxit để sản xuất nhôm đứng thứ 3 thế giới. Mỏ kim loại chất lượng cao này đã được phát hiện từ vài thập kỷ trước ở 2 tỉnh Dak Nông và Lâm Đồng, phía nam thành phố Ban Mê Thuộc. Tuy nhiên, nguồn nguyên liệu này chỉ được nhắc đến từ những năm đầu thập kỷ 80 và những dự án khai thác thì đã vài lần được đình lại. Một mặt, những nhà đầu tư quốc tế đã ước lượng giá trị lợi nhuận khổng lồ của nó vào khoảng 15 tỷ đô la trong vòng 15 năm. Điều này cũng đồng nghĩa với việc nó sẽ góp phần làm thay đổi giá cả trên thị trường quốc tế. Mặt khác, việc khai thác quặng bauxit cũng đồng nghĩa với việc phá huỷ hệ sinh thái của Tây Nguyên. Việc xử lý quặng với khối lượng lớn sẽ tạo ra những quả « bom bùn » cực kỳ đôc hại mà ngừơi ta phải cô lập để bảo vệ đất và nguồn nước xung quanh.

Sau một thời gian dài chần chừ thì đến năm 2007 chính phủ Việt Nam đã ký một văn bản hợp tác với Trung Quốc (bọn này chơi chữ khi ko nói rõ là với công ty hay với chính phủ TQ) để tiến hành khai thác ở 2 địa điểm là Nhân Cơ và Tân Rai. Việc người TQ tham gia khai thác quặng đã đưa cuộc tranh luận sang 1 chiều hướng khác. Nhiều chuyên gia (bao gồm cả những người trong bộ máy cầm quyền) đã bày tỏ mối lo ngại của mình. Trong khi Bắc Kinh đã cho đóng cửa những mỏ khai thác quặng trong nước vì những hậu quả đối với môi trường thì làm sao họ có thể đảm bảo bảo được môi trường ở nước sở tại (nói nôm na là ăn ốc bỏ vỏ). Nhất là dã tâm của người TQ đối với Viêt Nam được thể hiện rất rõ sau cuộc chiến tranh biên giới chớp nhoáng nhưng đẫm máu năm 1979.

Bắc Kinh và Hà Nội - « tình » xưa « nghĩa » cũ

Mối quan hệ Bắc Kinh và Hà Nội chỉ được bình thường hoá khoảng chục năm sau đó. Hiện tại TQ đang là nhà đầu tư lớn nhất ở Việt Nam. Hà Nội cũng có 2 lý do để củng cố nguồn vốn đầu tư từ TQ. Thứ nhất là để giảm thâm hụt cán cân thương mại giữa 2 nước (nghĩa là trước đến giờ VN nhập khẩu từ TQ nhiều hơn ???). Thứ nhì là để bù đắp lại sự thụt giảm gần 40% nguồn vốn đầu tư trực tiếp từ nước ngoài trong khoá tài chính thứ nhất do khủng hoảng toàn cầu. Trong chuyến viếng thăm vào tháng 4 của ông Nguyễn Tấn Dũng với người đồng nhiệm Ôn Gia Bảo, ông đã ước tính mục tiêu nâng mức cán cân thương mại 2 bên lên từ 20 tỷ đô la trong năm 2008 lên 25 tỷ đô la năm 2010 cùng lúc với việc giảm mức thâm hụt từ phía Việt Nam.

Sự trỗi dậy của TQ trong 2 thập kỷ gần đây khiến họ càng ngày càng quan tâm đến vùng Đông Nam Á. Trong đó Việt Nam chính là mối quan tâm (lo ngại) hàng đầu vì Bắc Kinh không thể quên được sự can thiệp quân đội của Việt Nam vào Campuchia giai đoạn 1978-1989. TQ đã tăng cường khá nhiều hải quân đến vùng biển Nam Hải (Biển Đông theo cách gọi của người Việt Nam) nơi đang có tranh chấp về chủ quyền về 2 quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa giữa Bắc Kinh và Hà Nội. Tàu tuần tra của TQ đã bắt giữ những ngư dân Việt Nam trong vùng biển mà Bắc Kinh tự coi là vùng đặc quyền kinh tế (chiếm khoảng 80% diện tích mặt nước ở vùng biển này) của mình. Đã có những cuộc biểu tình chống TQ nổ ra ở Việt Nam trong vài năm gần đây chủ yếu về vấn đề biên giới chung của 2 nước.

Chính vì thế việc người TQ tham gia khai thác mỏ quặng giữa Việt nam diễn ra trong một hoàn cảnh khá nhạy cảm. Chính phủ VN đã phải giải trình trước Quốc hội đồng thời tỏ ra nhún nhường trước những áp lực của người TQ. Chính phủ cũng đã gạt qua những ảnh hưởng đến môi trường cùng lúc sửa đổi lại đề án với công ty Chinalco để tránh bị thông qua một cuộc bỏ phiếu lấy ý kiến các đại biểu trước Quốc hội. Bộ trưởng bộ công thương đã tổ chức một cuộc hội thảo vào tháng 5 để giải thích và cũng để xoa dịu những e ngại của khoảng 50 chuyên gia trong chính phủ và ngoài khu vực tư nhân.

Hai điểm khai thác sẽ cho ra khoảng 1,3 triệu tấn nhôm hàng năm. Việc xây dựng một nhà máy tinh chế quặng ở Nhân Cơ tiêu tốn gần 735 triệu đô la sẽ cần khoảng 2.000 lao động. Tuy nhiên lợi ích của toàn dự án vẫn còn là dấu chấm hỏi. Việc giá nhôm giảm mạnh từ năm 2007 có thể nhấn chìm dự án vào trong biển « đỏ » (ku này chơi chữ, rouge vừa có nghĩa màu đỏ vừa có nghĩa là máu đỏ). Trong trường hợp nhu cầu nhôm ở Việt Nam tăng, mức nhập khẩu hiện tại cũng chỉ tăng khoảng vài ngàn tấn mà thôi. Các chuyên gia cảnh báo những rủi ro trong việc lãng phí tài chính khi đầu tư vào dự án.

Nỗi lo tàn phá môi trường

Việc mở cửa mỏ quặng đầu tiên ở Tân Rai đã gây ra những lo ngại. Trong một vùng khá khô hạn như ở đây, người nông dân phải dùng nguồn nước từ hồ chứa để tưới cho những cây chè và cây cà phê. Những hồ chứa này bây giờ có thể biến thành những hồ chứa bùn đỏ mà trong đó chứa đến 70% chất sút (d’hydroxyde de sodium). Mối nguy từ việc nhiễm độc đất đai cũng rất lớn. Trong một lá thư gửi hội nghị chính thức ở Hà Nội, tướng Giáp đã tiết lộ rằng những chuyên gia Liên Xô từ ¼ thế kỷ trước đã khuyên Việt Nam không nên khai thác ở đây với lý do « sẽ gây ra những hậu quả nghiêm trọng đối với môi trường ». Trong một lá thư khác của Tổng Giám Mục Sài Gòn (sao ku này cứ thích liên xiên sang công giáo thế nhỉ ?), ông đã nhắc đến những tác hại đối với môi trường và những hiểm hoạ đối với sự an toàn của dân cư xung quanh. Tuy vậy tổng công ty than khoáng sản Việt Nam (Vinacomin) đã được cho phép khai thác từ 2 năm trước cùng với công ty của TQ. Khai thác thì vẫn cứ khai thác và người TQ vẫn cứ tham gia.

Về khía cạnh này của dự án đã gây ra khá nhiều tranh cãi. Gần 500 người TQ đã có mặt tại công trường từ cuối tháng 5 theo lời của ông phó chủ tịch uỷ ban nhân dân tỉnh Lâm Đồng. Một vài công nhân chỉ được cấp visa du lịch tạm thời. Trong khi đó việc thuê công nhân nước ngoài trình độ thấp (còn gọi là mọi) bị cấm tại Việt Nam. Một người quản lý của công ty than khoáng sản Việt Nam cho biết những nhà thầu TQ đã bị phạt vì « đã đưa công nhân vào Việt Nam và nhận họ làm việc không giấy phép ». « Việc xác định một chiến lược phát triển Tây Nguyên bền vững là vấn đề rất hệ trọng đối với cả nước về kinh tế, văn hóa và an ninh quốc phòng » như lời tướng Giáp đã tổng kết trong lá thư của mình.

Đây cũng là điểm bất ổn của dự án. Để bảo vệ đề án, chính phủ đã cam kết thực hiện những bước đi thận trọng kể cả việc dùng những công nghệ khai thác hiện đại nhất để tránh những sự cố. Nhưng không có dấu hiệu gì cho thấy chính phủ sẽ trì hoãn dự án này. Mọi tranh luận chỉ để nghe cho vui tai…

Nhà báo Jean-Claude Pomonti
Người dịch Tui (08/07/2009)

Sunday, July 05, 2009

If the world - Guns 'N' Rose

(Copy from my facebook)

"If the world would end today
All the dreams we had
Would all just drift away
You know there's nothing more to say
If the world would end
And our love slipped away"

Chinese Democracy Album

Lại đắm chìm trong tiếng guitar man dợ của Gun'N"Rose. Một mình trong căn phòng tối. Không biết bao giờ mới thoát ra được.

--------------

Cuộc sống đôi khi bế tắc và không lối thoát. Có những lúc look-down và cảm thấy mệt mỏi. Anh đã trải qua những tháng ngày như thế, tối tăm và đầy sợ hãi. Đã từ lâu anh thôi không còn mơ mộng gì nữa. Mọi giấc mơ đều bị cuốn đi và chôn vùi theo dòng chảy cuộc sống.

"If the world would end today
All the dreams we had
Would all just drift away"

Tiếng guitar điện ngọt lịm như cứa vào tim anh, từ lâu đã đầy những vết tích.

---------------

Hôm trước đi cùng 1 đứa bạn đi ăn trưa, trên suốt đoạn đường anh huyên thuyên đủ chuyện. Không hiểu sao chỉ với nó anh mới có thể nói nhiều chuyện đến thế. Có thể chỉ có nó hiểu được anh và cũng chỉ có anh hiểu được nó.

Hôm đấy anh đã nói khá nhiều nhưng ko nhớ được nhiều. Chỉ nhớ 1 chuyện, anh hỏi nó: Hồi trước học tiếng Pháp tao mới biết khẩu hiệu nước Pháp là "liberte, egalite, fraternite" (tự do, bình đẳng, bác ái). Hai cái tự do và bác ái (với dân Pháp) thì tao công nhận, còn cái bình đẳng thì không đúng lắm. Ở mày cũng không khác gì ở tao, chả có bình đẳng mẹ gì cả. Đứa giàu vẫn giàu, đứa nghèo vẫn nghèo. Nó cười mà bảo: bọn tao chỉ được bình đẳng trong 3 giây thôi, lúc sinh ra và chết đi.

-------------

"If the world would end
And our love slipped away"

Em ạ, người ta chỉ giống nhau lúc vừa sinh ra và lúc chết đi thôi. Vậy thì, nếu mọi thứ kết thúc ngay bây giờ. Anh có được gặp lại em, ở một nơi khác và sống trọn vẹn những tháng ngày bên nhau?

04/07/2009
(DM. dạo này nhìn đời tăm tối vãi)

Tuesday, May 26, 2009

Forever - Stratovarius

Nửa đêm thức giấc nằm nghe Forever của Stratovarius. Điệu nhạc buồn bã, chậm chậm như dòng đời lặng trôi. Cuộc sống vô tình xô đẩy những người yêu nhau phải xa cách nhau

...
I'm still there everywhere
I'm the dust in the wind
I'm the star in the northern sky
I never stayed anywhere
I'm the wind in the trees
Would you wait for me forever?





Would you wait for me forever?


Lại nhớ có câu "những người yêu nhau sẽ tìm về với nhau". Chỉ mong có 1 ngày về lại bên nhau, vui cười vô tư như thủa trước. Hy vọng vẫn còn duyên ấy với nhau.

Sunday, May 17, 2009

Fairy Tale (Eurovision Contest Winner)



His voice is so good. He is full of energy and definitely a talented person. Still, there is someone who can make me smile and get inspiring. Chapeau!!!

Wednesday, May 13, 2009

Mùa hè, mùa ngứa mũi

Pollen bay đầy trời, hắt hơi liên tục, trời thì đẹp mà ko dám ra ngoài đường lâu, đến khổ :|

(source internet)

Tuesday, May 12, 2009

Vàng son một thuở ...


Có những chuyện tưởng như đã quên bất chợt quay về dạt dào trong trí nhớ. Ôi ta đi tìm quên trong nhớ

Saturday, April 11, 2009

My stuffing life

Metallica, mix coffee, "Nước Mỹ, nước Mỹ", Dunhill, computer, a f*cking noisy roadside and nothing else matter ...

Saigon, T4/2009

Wednesday, April 08, 2009

Suy nghẫm

1 - Tam thập nhi lập


2 - Tận nhân tâm, chi thiên mệnh


3 - Thiên hạ náo loạn, lòng người ly tán, người quân tử phải vững chí bền tâm


@HCM 08/04/2009

Monday, March 30, 2009

Dear I2R, I quit!

It was almost 3 years from the first day I arrived to Singapore. Those were the days, my friends.



One chapter has ended. The journey is continuing ...

Friday, March 27, 2009

Thèm!

Chưa bao giờ lại thèm cái cảm giác được đi lang thang chụp ảnh đường phố ở Việt Nam như vậy. Thèm được nâng cái máy phim lên chụp, để cảm nhận cái nằng nặng và mát lạnh của thân máy. Thèm cái cảm giác lên phim bằng tay click .. clack .. nghe rất vui ta. Thèm được nheo mắt xoay xoay, vặn vặn focus ring để lấy nét bằng tay. Thèm cái lung linh của ánh đèn đường hiện lên mờ ảo trong viewfinder. Tiếng cuộn phim rẹt rẹt mỗi khi chụp xong 1 pô. Thèm cảm giác háo hức khi đem phim đi rửa để được run run cầm bức ảnh trên tay mà mình ko biết trước khi chụp.

Ôi thèm! Nhưng không biết lúc về Việt Nam rồi mình còn giữ được cảm giác này không? Biết bao đam mê, dự định muốn làm khi về Việt Nam để thỏa mãn cái thèm của mình. Cuộc sống cứ như những con sóng cuộn trào cuốn theo mọi thứ quanh mình và xóa dần đi những đam mê thời tuổi trẻ. Mà thôi, cứ tự nhủ "cuộc đời đó, có bao lâu mà hững hờ" nhỉ ;)

S'pore @28/03/2009

Bonus thêm 1 cái video về những người trẻ chơi film Lomo

Tuesday, March 24, 2009

Get over it! Let's start again

A moment for truth and love. It deserves a good place in my heart and my mind. Rest in peace.

RIP
Hello tomorrow ! :)

.

Friday, March 13, 2009

Shangri La

Hôm nay mới đi bar Shagri-la về. Chợt nhớ đến bài viết này từ blog anh Teq


----------
Shangri La

Hà Nội hôm nay trời mưa to (hôm nay ở đâu người nào cũng nói đến chuyện này). Đường xá ngập lụt cũng có cái thú của nó. Cắm phone vào tai, mặc áo mưa, đội mũ bảo hiểm, nổ máy, thử thách con chiến mã già. Nước sóng sánh bồng bềnh nhưng nó vẫn nổ giòn và dìn dìn luồn lách giữa dòng xe cộ quá nửa là phải dắt bộ. Thú nhất là có lúc máy nghẹt, bugi đã ướt, giật giật tưởng thôi rồi. Nào ngờ xe chưa kịp dừng, cố bóp côn đạp một phát lại nổ. Gần về tới nhà thì chết máy thật, đạp mãi mới lên, mà tại vì cạn xăng. Cuối tuần này trời mưa khỏi bóng bánh, khỏi ra đường. Tự nhiên thấy sướng vì được một cuối tuần thanh nhàn. Cảm giác được thanh nhàn bây giờ xa xỉ lắm.

***

Tôi đang nhẩn nha đọc Tần Xoang của Giả Bình Ao (thực ra bản dịch gọi là Điệu Tần, nhưng nghe không có không khí). Câu chuyện diễn ra ở Phố Thanh Phong, một làng quê nào đó nơi mà người ta vẫn còn truyền nhau hát những giai điệu Tần xoang, dân ca của người nước Tần. Nhân vật chính trong truyện là một thằng dở người, thất tình và nhục nhã khi bị người ta bắt được vì ăn trộm quần lót của người mình yêu, đã tự tay lấy dao chặt đứt chim... Tiếp theo như thế nào nữa thì tôi chưa biết. Bắt đầu đọc nó từ hồi tháng Một, giở trang đầu tiên ở một quán cafe vệ đường Sài Gòn, tới giờ là hết tháng Mười mà chưa xong tập 1.

Văn của Giả Bình Ao là thứ văn Tầu mà tôi thích nhất, thường chỉ đọc khi trong lòng tĩnh lặng thanh vắng. Nó không hấp dẫn theo kiểu khiến người ta cứ phải đọc liền tù tì. Nó không có cốt truyện gây tò mò, không đại ngôn triết lý, nó nhàn tản chậm rãi. Người ta có thể đọc một đoạn rồi gấp lại, để mặc cho các nhân vật tiếp tục cuộc sống của họ, tới ngày mai hoặc tuần sau mở ra hỏi lại họ xem họ sống đến đâu rồi. Những con người trong sách hết sức bình thường, sống một cuộc sống hết sức bình thường, mà mỗi số phận bình thường ấy lại hết sức thâm sâu . Đọc văn Giả Bình Ao cũng giống như một buổi chiều chủ nhật nhàn rỗi ngồi uống cafe bên đường nhìn ngó đám đông, lẫn vào đám đông mỗi người chẳng là gì cả, nhưng mỗi người lại là cả một số phận. Có những số phận kỳ lạ có những số phận tầm thường. Lại có những số phận đặc biệt, bí ẩn, độc nhất vô nhị vô cùng ý nghĩa, chính là số phận mà bản thân mỗi chúng ta đang đi theo nó.

Tôi đọc Giả Bình Ao trong một lần tình cờ gặp tập truyện ngắn Cổ Thành. Ban đầu đọc thấy tẻ tẻ mà rồi mê lúc nào chẳng hay. Rồi đọc tiếp Phế Đô (cuốn này thì quá phê). Rồi đọc Hòai Niệm Sói, rồi đọc Cuộc Tình... mọi tác phẩm của Giả Bình Ao được dịch ra tiếng Việt, bán ngoài hiệu sách, tôi đều mua về. Cũng như nghe nhạc, ưa nhạc của bác nào là phải nghe cho bằng hết các album, thì văn cũng vậy, ưa văn của ai thì muốn đọc cho kỳ hết. Nghe nhạc của Mark Knopfler và đọc văn Giả Bình Ao, chính là đời sống tinh thần của tôi trong thời gian này.

***
Hôm rồi mới down album Shangri La của Mark Knopfler về nghe. Shangri La, nghe lạ lạ mà quen quen. Lên google tìm, thì ra Shangri La là một địa danh huyền thoại, một thung lũng thiên đường, do ông nhà văn Tây nào đó viết ra. Người ta cứ đi tìm mà không biết nơi nào là Shangri La. Người Trung Quốc có đến mấy nơi tự nhận Shangri La chính là địa phương mình. Mãi tới gần đây, Trung Quốc mới chọn một nơi ở Tây Tạng, nơi gần giống thiên đường trong tiểu thuyết, đặt tên chính thức là Shangri La để dụ khách du lịch.

Shangri La cũng chính là Shangri La Studio ở Malibu, California, nơi Mark Knopfler thu âm album Shangri La năm 2004. Trong album Shangri La có bản Our Shangri La:

Its the end of a perfect day for all the surfer boys and girls
The suns dropping down in the bay and falling off the world
There's a diamond in the sky, our evening stone in our shangri-la

Mark quá nổi tiếng với ngón đàn tuyệt nghệ của mình. Nghe Mark chơi guitar có cảm giác như ông đang cầm một mẩu than chì vẽ vẽ. Những album solo sau này như Golden Heart và Shangri La, ông không chơi những câu đàn phức tạp nữa, chơi đơn giản dung dị, miễn hay là được. Mà quả thật là hay.

Nghe nhạc của Mark Knopfler và đọc văn Giả Bình Ao, chính là đời sống tinh thần của tôi trong thời gian này. Nghe "đời sống tinh thần" thì quả là to tát quá. Đơn giản và nhẹ nhàng thôi, nó là những phút ngắn ngủi yên tĩnh. Không có những phút yên tĩnh thì mình làm sao mà hiểu được mình đang sống như thế nào.

***
Rượu mơ còn cặn đáy chai cuối cùng. Giở ra uống nốt.
Sau Tết vợ xách về nhà một can rượu to đùng 20 lít. Tôi phải thốt lên "Em lấy can to thế thì đời nào mới uống hết".
- Tôi uống với vợ.
- Bố uống mỗi bữa cơm.
- Thỉnh thoảng bạn đến nhà.
- Euro đêm nào các bạn cũng qua, uống kèm với bia cho tỉnh ngủ.
- Vỡ mất ba chai. Rượu nồng, bỏ vào vỏ chai rượu tây nút kín, chai để trên tủ tự vỡ đáy.
Giờ chỉ còn đúng 3 nửa chén.

***
Trời mưa to không dứt. Mưa to thành ra ngoan ngoãn, vợ không có nhà mà ngồi yên chơi game và lên mạng viết loanh quanh. Nhắn tin rủ bạn ra ngồi thiền ở quán bia Việt Tiệp, tối nay tối Thứ sáu đúng lịch hàng tuần, bạn lười lại sợ quán bia ướt không đi. Bạn lại bảo thôi thì tao gọi cái taxi, mày xin phép vợ rồi anh em vào cái bar nào đấy ngồi, lâu quá không uống rượu. Bạn chẳng gọi được cái taxi nào.

Nhớ năm xưa mà không xưa lắm, uống rượu say với bạn, thốt lên, tao với mày đi một chuyến. Hai thằng gom mấy bộ quần áo, năm trăm nghìn đồng, một chai Vodka Ruskiy Razmir (loại Vodka Nga ngon nhất, sốc và nặng, vodka Standart so với nó như công tử bột so với thủy thủ), lên xe làm chuyến Sài Gòn. Đi tới Đà Nẵng, bạn giới thiệu làm quen với thằng hàng xóm thuở nhỏ của bạn, ba thằng ra bãi biển ngồi. Hồi ấy biển Đà Nẵng chưa có một cái resort nào, toàn cát trắng, bạn hàng xóm thuở nhỏ của bạn nốc một hồi hết mẹ cả chai rượu. Tiếc đứt ruột.

Tới Sài Gòn có nhà để ở, có cơm ăn, mà không có tiền để tiêu, quay qua quay lại có ít uống cafe. Sài Gòn ấy mới gọi là Sài Gòn. Hàng sáng cưỡi con xe Cup 81 siêu ghẻ, dậm mạnh quá hỏng mẹ số, chuyển số phải thò tay xuống giật, chạy quanh phố phường. Đêm uống cafe ở quán Effenberg (mụ bán bán mỳ đối diện quán có gương mặt giống hệt Stefan Effenberg đội trưởng tuyển Đức), ngắm các bạn cave đi làm rồi ngắm các bạn cave tan sở, ngắm người già tinh mơ chở rau đi bán. Our Shangri La.

Hết những ngày ở Sài Gòn. Ra ga mua vé rẻ nhất có thể, ghế ngồi cứng 42h. Mua vé xong trong túi còn 2 nghìn để lên tàu, may có cô bạn dúi cho bao thuốc Ngựa. Qua ga Đà Nẵng có ông bạn cứt khác chờ ở ga làm chai bia. Tình ấy sao quên. Chúng ta cần tích cực phòng chống những căn bệnh lây lan qua đường tình bạn. Xuống ga Hà Nội cười khẩy với xe ôm thôi em đi bộ.

Một số năm đã đi qua. Trước chỉ có bạn nay có gia đình công việc .Trước câu chuyện nào cũng là câu chuyện chung, giờ mỗi người mỗi chuyện. Vẫn thèm được say cùng nhau, nhưng muốn say kiểu những năm xưa thì lòng phải buồn, cuộc sống phải dặt dẹo, chỗ khác thì rắn mặt mà khi gặp bạn với chai rượu thì để tim mềm ra như bún. Khi vui uống có bao giờ say, có lăn quay ra cũng chẳng thể gọi là say được. Thôi thì thời gian đã khác, mỗi thời mỗi khác đi, đéo ai lại sống với nhau kiểu dặt dẹo như xưa rồi thì vợ con làm sao ngửi được. Kiếm hiệp Tây có truyện Ba người lính ngự lâm. Bọn chúng chia tay sau hai mươi năm mới gặp lại, hai mươi năm ấy chính là lúc chúng lấy vợ đẻ con. Trong hai mươi năm ấy, hẳn có những lúc chúng nằm ôm vợ mà nhớ bạn.

Nếu mà không có những ông bạn dặt dẹo thân yêu, nếu không có những sự hư đốn bệ rạc tay trong tay ngồi dưới cống rãnh của cuộc đời, cuộc sống của tôi hẳn sẽ sạch tươm đàng hoàng và giả dối như một cái hội nghị tập huấn công tác Đoàn thanh niên cộng sản Hồ Chí Minh.

***

Tuần trước tôi mới được triệu tập đi hội nghị tập huấn công tác Đoàn thanh niên khối doanh nghiệp trung ương. Thật là vãi cả đái. Đùn đẩy nhau không đi thì tớ đi, thể nào cũng có một buổi chiều ngồi bãi biển uống bia đọc Giả Bình Ao.

Thật là vãi đái những thanh niên ưu tú, thủ lĩnh thanh niên của những tập đoàn hàng chục nghìn thanh niên. Có một số bạn uống rượu tốt. Có một số bạn khác nhìn rất tử tế đàng hoàng. Có một số bạn khác rất da dáng thủ lĩnh thanh niên, hoành tráng và ngon nghẻ, chắc vào tầm bắt đầu có thể ăn uống đuợc tí. Và thật vãi đái nhất là các bạn hoạt động đòan chuyên nghiệp, chuyên trách, tớ xin đứng cách các bạn ba bước kẻo làm hoen ố các bạn.

Đoàn của tôi có:
- Một bạn trai chuyên trách công tác đoàn. Bạn rất yêu âm nhạc nên lúc nào bạn cũng bật to cái điện thoại phát ra các bài hát Việt Nam. Tớ định trình bày với bạn là điện thoại xịn cỡ mấy mà bật loa ngoài nghe thì nó là âm thanh chứ đâu phải âm nhạc, nhưng mà thôi.
- Một bạn gái (hơi dừ dừ tí) xinh và hát cực hay. Chân đi lúc nào cũng nhún nhảy tay nắm gấu váy thật là duyên dáng hết sức. Rất đài các tiểu thư và rất giống kiểu mới bị bồ đá hoặc mới đá bồ. Quả là bạn có xinh và hát thì hay thật. Cả đám ngồi bãi biển đêm bạn hát Ngồi tựa mạn thuyền khiến tớ quả thật là phê. Có thằng cùng đoàn định tán bạn nhưng mà công nhận thằng ấy tán ngu.
- Một số bạn khác không đáng kể.
- Bạn béo ở cùng phòng, một vợ hai con, bỏ không đi đạp xe đôivới các bạn khác mà đi tắm biển với tớ, tớ thích. Bạn khác nữa cũng cùng phòng, gầy yếu rượu thì không biết uống thuốc cũng không hút tòan nói chuyện các bác lãnh đạo, tớ không thích.

Một xã hội mà người người giả dối, việc việc giả dối, bệnh hoạn từ thức ăn ngòai chợ đến không khí ngòai đường, đến bia thỉnh thoảng uống còn bị đau bụng, trẻ con đã biết hối lộ cô giáo, chỉ có đá bóng chém nhau là còn thành thật... Tôi tham gia hội nghị thanh niên mà không biết phải kết luận cái gì về nó. Có chửi nó thì biết chửi cái gì, những người cùng tham gia kia chẳng qua cũng do cơ quan cử đi thì đi đọc Giả Bình Ao uống bia bãi biển.

Chỉ ấn tượng nhất bác cao cao trên cửa Đảng đến chỉ đạo Hội nghị. Bác làm tuyên huấn. Bác nói từ năm 90 đến nay bác sưu tầm rất nhiều các bài báo về chính trị kinh tế. Bác có hơn năm trăm tích cắt từ báo nói về sự chuyển biến của chủ nghĩa tư bản và gần một nghìn mẩu báo khác về sự chuyển biến của chủ nghĩa xã hội. Bác nắm rõ vận động của thế giới này. Tất cả các mẩu báo đều là báo nước nhà. Các Bác chỉ đạo tư tưởng cho báo chí, rồi các bác sưu tầm báo chí để củng cố tư tưởng. Vì có doanh nghiệp có 50% vốn nhà nước mà tôi được ngồi đây nghe bác nói chuyện. Bác chỉ đạo hội nghị đoàn thanh niên khối doanh nghiệp trung ương, và bác khoe 3 con rể của bác chẳng thằng nào làm cho nhà nước, tuyền làm kinh tế riêng rất hoành tráng năng động.

Chẳng mong chuyện gì cao xa. Lý tưởng của tôi chẳng có gì ngoài việc lo cơm ăn áo mặc và giữ lấy cái thật thà. Kiếm ăn và thật thà, kiếm ăn một cách thật thà, nghe Mark Knopfler và đọc Giả Bình Ao, thỉnh thoảng viết lăng nhăng chơi, tự thấy mình không hổ thẹn gì cả.

***

Mk viết dài quá. Blog ai lại thế.
Ba nửa chén rượu mơ cuối cùng đã hết. Viết một hồi thấy người nhẹ nhõm. Thế nào tôi cũng phải thu xếp đi một chuyến tới Shangri La. Đường đi đã xem rồi, chỉ là lúc nào thu xếp được các việc rồi bảo vợ "em đi với anh một chuyến đến Shangri La".

http://blog.360.yahoo.com/blog-ZMJ1RkIwba9fNRyL_1HO4Kk2?p=151