Sunday, May 09, 2010

How to become a runner-up but definitely not a looser!

Cuối tuần trời xấu, ở nhà không biết làm gì nên ngối coi TV. Cũng may là có nhiều chương trình hay, đáng để xem. Quan trọng hơn là cảm nhận được cách chấp nhận thất bại.

----
1. a racing to the pole

the first runner-up

Đầu tiên là cuộc đua Formule 1 ở Barcelona (TBN). Đây là sân nhà của anh Alonso và anh cũng rất được dân TBN yêu mến. Nhưng khi đua xếp hạng thì anh không vượt qua được Webber và Vettel (chia nhau 2 vị trí đầu) của đội Renault do xe ngon, máy tốt và có nhiều cải tiến về khí động học nên xe chạy lướt hơn. Alonso xuất phát ở vị trí thứ 4 (sau Hamilton xếp thứ 3) và khá lẻ loi ở nhóm trên vì đội Mc Claren năm nay khá ì ạch. Nói chung cả cuộc đua thì Alonso ko một lần vượt được Webber vì xe anh kia ngon và lại ko có sơ sót gì cả. Đua F1 là thế, khi mọi thứ đều ngang nhau thì chỉ cấn 1 sai xót nhỏ là dễ đi tong cả cuộc đua. Nhất là Webber lại được chú Vetel chay sau ủn đít làm cảnh vệ nên yên tâm cứ chạy đúng làn là ổn :P. Đến chặng gần cuối thì chú Vetel phải thay lốp nên tụt xuống thứ 4. Tiếc nhất là chú Halminton, đúng vòng cuối thì nổ lốp, bánh văng ra ngoài nên bao công sức coi như đi hết. Hơi đen! Nhưng lại là vận đỏ cho Alonso, anh này nhảy lên thứ 2 nhưng vẫn không có cơ đuổi được Webber vì đã bị bỏ quá xa. Đáng nói là lúc đứng trên podium, khi các chú Webber và Vetel nhận giải thì dân tình chỉ hưởng ứng lấy lệ. Đến lượt Aloso nhận giải thì hò hét như về nhất :)). Có vẻ dân tình cũng không phục 2 chú của đội Renault lắm vì nghĩ là xe ngon hơn những chú khác.

Nhưng giải F1 còn khá dài nên nhất hay nhì 1 giải grand prix cũng chưa quyết định được gì. Chính vì thế nó mới hấp dẫn người xem. Một driver lái F1 thì sức ép còn có khi hơn cả lái máy bay chiến đấu cả về thể xác và tinh thần. Mỗi đội mà có 1-2 drivers cũng đã là kinh lắm rồi :D. Chiến thắng ở giải đua thế này ko chỉ có ý nghĩa về tiền bạc mà còn là sự khẳng định tinh thần thép của driver và phối hợp teamworks của cả 1 lực lượng hùng hậu đằng sau. Một môn thể thao tốn kém (giá vé đắt nhất trong các thể loại thể thao) chỉ để đẫy những giới hạn của con người xa hơn 1 vài phần nghìn giây hehe :D

----
2. a fight for champion

Câu chuyện thứ hai là giải vô địch ngoại hạng Anh. MU và Chelsea là 2 đội đứng đầu bảng nhưng chỉ cách nhau 1 điểm. Phải đợi đến vòng cuối cùng mới biết được ngôi vô địch thuộc về ai. Dĩ nhiên là mình thích MU, nhưng lại bất lợi hơn về điểm và không tự định đoạt được số phận. Chelsea thì thuận lợi hơn vì gặp đối thủ yếu và khả năng thắng là chắc chắn. Ngoài cuộc đua tranh chức vô địch thì Rooney (MU) và Drogba(Chel) cùng tranh nhau chức vua phá lưới với 26 bàn thắng. Dĩ nhiên là Drogba cũng đang lợi thế hơn Rooney mới bình phục sau chấn thương. Trong trận đấu cả 2 đều cố ghi bàn để khẳng định vị trí. Cuộc chơi sớm chấm dứt khi Chelsea ghi được 2 bàn. Chuyện thần kỳ ko xảy ra cho MU. Cổ động viên MU cũng chấp nhận 1 mùa bóng thất bại. Chỉ còn lại cuộc đua đến chiếc giầy vàng, Rooney thì vẫn thi đấu với tinh thần đồng đội dù cả đội cũng cố gắng giúp anh chàng. Drogba thì cố sống cố chết để ghi thật nhiều bàn vào lưới của 1 đội đã vỡ trận và ko còn tinh thần thi đấu. Các chú BLV của ESPN thì rất xót xa cho Rooney vì hy vọng anh sẽ vớt vát được phần nào cho đội bóng. Lúc Rooney được thay ra, cả khán đài đứng dậy vỗ tay. Đành hẹn mùa sau vậy, Ronney :X :X

và chúc mừng tân vô địch Chelsea

Mùa giải đã kết thúc, winner takes it all. Không có gì lạ, nhưng làm sao để về nhì mà mọi người vẫn kính trọng, đó cũng là 1 bài học :)

No comments: